Thứ Năm, 28 tháng 2, 2008

Trăng Khép


em có thấy một vầng trăng đã khép
nụ hôn đầu chợt bỡ ngỡ dừng chân
thuyền mang gió về treo bên ngõ hẹp
để mênh mông oà vỡ một lần

vầng trăng khép giấu đời em mười tám
cánh thơ ngây bay bổng níu thời gian
dòng nước cuốn mượn sông về trú tạm
còn không em, một ngõ ăn năn !

mưa vẫn ngủ phía đêm dài tội lỗi
thì buồn chi mây nước cũng giang hồ
trăng đã khép ru mình trong bóng tối
dẫu trăm năm, cầm bằng hư vô...
mạc phương đình

Không có nhận xét nào: