Thứ Ba, 22 tháng 4, 2008

Thao Thức


nhắm mắt nhưng chẳng ngủ
nằm nghe đêm thở dài
chiếc đồng hồ cần mẫn
gõ từng nhịp khoan thai

trong đầu niềm tĩnh lặng
ru từng sợi tóc mai
mong manh như dĩ vãng
mang theo niềm quan hoài

chút khuya sâu giọt nến
tưởng buồn như tàn phai
thời gian vùi kỷ niệm
con đường nào lá bay

con đò nào tách bến
ngỡ ngàng đôi bàn tay
hương nồng cành hoa cũ
trong tim vẫn lan đầy

theo nỗi sầu êm ả
choáng trong hồn thơ ngây
long lanh từng sợi nhớ
đan kín những vòng quay

người đi không giã biệt
dấu chân mờ tháng ngày
nhắm mắt mà không ngủ
đêm nghe đêm thở dàị

mạc phương đình

Thứ Tư, 16 tháng 4, 2008

Nỗi Lòng Xa Xứ


đêm qua trời lạnh, buồn không ngủ
nằm nhớ quê hương, nhớ bạn bè
mới đó mười năm như chớp mắt
mái đầu còn mặn chút hương quê
Trường Giang sóng vỗ đau bờ cát
Núi Chúa, Dùi Chiêng dựng ngõ về
mây trắng Sơn Chà che mất lối
Ngũ Hành chuông vọng khuất sơn khê
kẻ đi lòng thẹn cùng sông núi
người ở buồn trông cảnh não nề
xin hiểu dùm cho người viễn xứ
lòng xưa quay quắt gió sương che
nước sông chẳng rửa xong thù hận
giọt lệ càng đau chuyện ước thề
không nhắc nhưng lòng sao nhớ quá
những con đường đất những bờ tre
nương khoai rẫy bắp, mùi hương lúa
trường học làng xưa, phượng đỏ hè
mưa giục đông về giăng nước bạc
quê nghèo chìm đắm cảnh lê thê
những hình ảnh đó sao quên được
đất Quảng trong tim vẫn bộn bề

xin hẹn cùng nhau ngày trở lại
đẩy thuyền ra khỏi bến sông mê.

mạc phương đình