về mơn man trên sợi tóc hoàng hôn
thở hơi nhẹ lên mùa xuân hoa cỏ
đẩy niềm vui len lén bước trong hồn
có những lúc em ngọt ngào như nắng
gọi bình minh thức giấc vỡ trăng đầy
đêm lặng lẽ trốn sau tà áo trắng
mùa thu về chấp chới nắng vàng bay
có những lúc em lạnh lùng như sóng
êm như ru bất chợt thoáng lao xao
như tia chớp giận hờn sôi nóng bỏng
không gian như đầy nước mắt tuôn trào
có những lúc em rộng lòng như biển
đem yêu thương dàn trải với tha nhân
chia khốn khổ mang nổi đau lên tiếng
dấu hương hoa thơm ngát cả tình xuân
có những lúc em hẹp hòi ích kỷ
những lời thơ yêu người viết cho mình
bởi hồ nghi nhìn đâu em cũng nghĩ
tâm sự này không chia sớt riêng em
như trời nắng chợt mưa rồi bão tố
em đổi thay đâu biết để đề phòng
xin em hiểu dẫu trần gian sướng khổ
đường mai về mọi thứ cũng tay không
mạc phương đình
thở hơi nhẹ lên mùa xuân hoa cỏ
đẩy niềm vui len lén bước trong hồn
có những lúc em ngọt ngào như nắng
gọi bình minh thức giấc vỡ trăng đầy
đêm lặng lẽ trốn sau tà áo trắng
mùa thu về chấp chới nắng vàng bay
có những lúc em lạnh lùng như sóng
êm như ru bất chợt thoáng lao xao
như tia chớp giận hờn sôi nóng bỏng
không gian như đầy nước mắt tuôn trào
có những lúc em rộng lòng như biển
đem yêu thương dàn trải với tha nhân
chia khốn khổ mang nổi đau lên tiếng
dấu hương hoa thơm ngát cả tình xuân
có những lúc em hẹp hòi ích kỷ
những lời thơ yêu người viết cho mình
bởi hồ nghi nhìn đâu em cũng nghĩ
tâm sự này không chia sớt riêng em
như trời nắng chợt mưa rồi bão tố
em đổi thay đâu biết để đề phòng
xin em hiểu dẫu trần gian sướng khổ
đường mai về mọi thứ cũng tay không
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét