Chủ Nhật, 26 tháng 7, 2009

Nỗi nhớ mùa đông


có lẽ mùa Đông cùng nỗi nhớ
thường theo nhau như bóng với hình
gió lạnh len vào đêm trăn trở
chợt nghĩ đêm nay em có giật mình ?

bên cửa sổ em nhìn bông tuyết
khúc ca người, nghe mãi thành quen
từng nốt nhạc gõ vào tha thiết
chân trời xa thao thức hoa đèn

trang thơ cũ rơi cùng năm tháng
sóng có gầm giữa biển mưa đêm
tình dẫu mất dòng sông đã rạng
thì xưa sau chọn lựa êm đềm

nỗi nhớ mùa đông đang thức giấc
tiễn mùa trăng chiếc gậy người mù
êm tiếng nhạc vào từng cung bậc
cho ai cười giọt rượu thiên thu

trầm khúc ấy gởi người khó nhọc
đời phù du hư thực bình thường
men rượu đắng nghẹn ngào giữa giốc
có gì đâu ! một thuở yêu đương.

mạc phương đình

Không có nhận xét nào: