Chủ Nhật, 14 tháng 12, 2008

Một Nửa


chiều thu nhạt, mắt em vào thắp nắng
rọi cô đơn gieo hạt ấm phù sa
trong nỗi đợi hoài hoài nín lặng
nửa chồi xuân thiếp ngủ dưới hiên nhà

nắng thu nhạt, mùa xưa chừng lạnh
vẫn bềnh bồng trôi giạt bóng thời gian
môi em nở đủ hương hoa ngàn cánh
theo vòng tay vẫy sóng lên ngàn

chỉ một nửa thôi làm thu hờ hững
rủ rê nhau vùng cát bụi sông hồ
cho mê thiếp bồi hồi đá dựng
mắt môi nào cứ ngỡ đã hong khô

chỉ một nửa đủ chồi xuân thức giấc
hạt tương tư ngơ ngác lên mầm
lá thôi rụng dấu vàng lạnh ngắt
đẩy hương đời qua ngõ ước trăm năm

mạc phương đình

Không có nhận xét nào: