nhắm mắt nhưng chẳng ngủ
nằm nghe đêm thở dài
chiếc đồng hồ cần mẫn
gõ từng nhịp khoan thai
trong đầu niềm tĩnh lặng
ru từng sợi tóc mai
mong manh như dĩ vãng
mang theo niềm quan hoài
chút khuya sâu giọt nến
tưởng buồn như tàn phai
thời gian vùi kỷ niệm
con đường nào lá bay
con đò nào tách bến
ngỡ ngàng đôi bàn tay
hương nồng cành hoa cũ
trong tim vẫn lan đầy
theo nỗi sầu êm ả
choáng trong hồn thơ ngây
long lanh từng sợi nhớ
đan kín những vòng quay
người đi không giã biệt
dấu chân mờ tháng ngày
nhắm mắt mà không ngủ
đêm nghe đêm thở dàị
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét